17/11/2016 09:22 1343
Điểm: 2.71/5 (7 đánh giá)
Lớp Toán K22 cùng thầy Lê Minh Châu - thầy giáo chủ nhiệm đầu tiên của lớp năm học thứ nhất
Có một thời như thế đã qua đi
Dẫu có muốn không bao giờ trở lại
Tôi nhớ mãi ngày nhập trường năm ấy
Bao niềm vui háo hức, lẫn bồi hồi...
Có một thời sẽ sống mãi trong tôi
Dẫu kỷ niệm dần trôi theo năm tháng
Mọi buồn vui có đi vào quên lãng
Nhưng không quên mái ấm Toán 22 !
Buổi họp đầu tiên, nhớ mãi không phai
Tôi được gặp ba mươi người bạn mới
Vẫn ngập ngừng, và nhìn nhau rất vội
Vài giờ sau đã chí chóe trêu nhau.
Những bữa cơm với bát nước trong veo
Gọi là canh, mà thấy ngon đến lạ
Chỉ thèm cơm chứ không cần thịt cá
Để đêm về lại thấy nhớ nhà thêm.
Người giường dưới thường trách bạn giường trên
Sao nằm trên mà lại hay "vô ý"?
Người bị trách phải lao nhanh ra cửa
Cười rất tươi rồi xin lỗi cả nhà.
Có những đêm rét cắt thịt cắt da
Phải đắp chăn chung nằm từng đôi một
Trùm kín đầu ngủ quên trời, quên đất
Hơi ấm bạn bè xua cái rét đêm.
Trong cái nghèo của cuộc sống sinh viên
Vẫn luôn vui và có thơ, có nhạc
Một ghi-ta với xô chậu đũa bát
Tốp ca nam rộn rã cả B3 !
Ba mươi năm ký ức chẳng phôi pha
Toán 22 ơi, lòng ta luôn nhớ
Dù đi qua bao khung trời rộng mở
Trong mỗi người, ta vẫn nhớ về nhau.
Ta mang về những kỷ niệm hằn sâu
Dẫu thời gian không quay ngược trở lại
Nhưng nỗi nhớ những tháng ngày thuở ấy
Vẫn theo tôi mãi mãi suốt cuộc đời !
TRẦN QUỐC KHÁNH - TOÁN K22