10/11/2016 10:51 1478
Điểm: 2.88/5 (24 đánh giá)
Một kỷ niệm vui trong giờ học tiếng Nga

Cô giáo Hà Tường Vân, người dạy Nga văn cho nhiều thế hệ sinh viên khoa Toán Lý

      Trường ĐHBK ngày ấy chỉ có mỗi khoa Toán Lý được học 2 ngoại ngữ (tiếng Nga và tiếng Anh). Tiếng Nga là môn học bắt buộc của cả trường. Đối với bọn mình, tiếng Nga rất cần cho việc đọc sách toán chuyên ngành nên anh nào cũng sợ và phải học hành nghiêm chỉnh.

      Cô Hà Tường Vân dạy rất kỹ lưỡng, luôn tóm tắt, đúc kết bài học thành các nguyên tắc, nhìn vào vở học tiếng Nga chả khác gì vở toán vì dày đặc các công thức biến đổi thì, thời, cách,... cũng đủ các dấu +,- x, : … như biểu thức toán, rồi đóng khung chằng chịt.

      Buổi đầu tiên cô Vân bước vào lớp cả bọn nín thở, nhìn dáng cô hơi "khắc khổ" nhưng rất nhanh nhẹn, nghĩ cô phải nghiêm khắc hay khó tính lắm, tiếng Nga lại là môn chính nữa. Trượt lần 2 là lưu ban luôn.

      Nhưng cô rất hiền và "tế nhị" khi kiểm tra bài. Những anh giỏi tiếng Nga như Thủy, Nhân,... thì cô hay gọi lên bảng, còn anh nào có vẻ kém, lười không thuộc bài thì cô lờ đi, tha cho !

      Có một lần vào đầu giờ cô yêu cầu đọc, dịch bài khóa. Chả biết hôm trước trời nổi giông bão thế nào mà mình tích cực đến mức nhờ ông anh rể, vốn là dân học bên Nga, hướng dẫn đọc dịch cho. Thế là khi trông thấy vẻ mặt phấn khởi có vẻ như muốn xung phong phát biểu của mình, cô Vân gọi mình đứng lên đọc, dịch.

      Trong bài khóa có từ "тóже" nghĩa tiếng Việt là "cũng", "cũng vậy". Mình đọc từ này là "ta-dé", cô sửa lại là "tố-de", mình vẫn cứ đọc "ta-dé". Cô Vân vốn rất cẩn thận, không qua loa, nên cô yêu cầu đọc lại đến lần thứ 3, mình vẫn đọc như cũ và giải thích vì có dấu trọng âm ở trên đầu chữ "e" nên phải đọc như thế. Cô bảo: "Làm gì có trọng âm ở chữ e", mình chỉ vào sách và cãi là có, cô yêu cầu mang sách lên cho cô xem.

      Cô lấy tay phủi lên đầu chữ "e" thì rơi ra một sợi râu ngắn. Hóa ra hôm trước ông anh rể vừa dạy thằng em vừa nhổ râu thả vào sách, ngoài ra do sách in mờ nên dấu trọng âm ở đầu chữ "o" hầu như không thấy. Cả lớp cười ầm lên sau khi nghe mình giải thích. Hôm đó cô Vân cho mình điểm 5/5 và giải thích như để khuyến khích học trò: "Quân có tinh thần xung phong phát biểu, nắm vững nguyên tắc phát âm và rất tự tin!".

      Cô giáo Vân như một người mẹ, thật vui, thật rộng lượng và rất hiểu tâm lý học trò. Nhân kỷ niệm này, mình xin làm mấy câu thơ:

                       “Cô giáo như mẹ hiền

                        Luôn tận tình chỉ bảo

                        Sửa từng ly từng tý

                        Dạy từng chữ từng lời.

                        Sau này bước vào đời

                        Chúng em mới thấu hiểu:

                        Chỉ làm sai một ly

                        Đường đời đi… vài dặm!”

 

                        CHU VĂN QUÂN  - TOÁN K22


Chia sẻ:

Bình luận của bạn: