Nhiều cựu sinh viên Khoa Toán ứng dụng làm việc tại Hà Nội. Có thể nói hiếm có khoa nào trong trường mà tỷ lệ cựu sinh viên sống và làm việc tại cách thành phố lớn cao như cựu sinh viên Khoa Toán ứng dụng, Tiếng là vậy nhưng công việc bận rộn có mấy khi gặp nhau được đâu. Điểm lại hầu hết gặp nhau ở các đám hiếu hỉ. Nhưng một khi có các bạn ở xa về muốn gặp lại bạn học thì chỉ vài tiếng sau là tụ họp được rồi. Thời gian là vàng bạc, nhưng tình bạn là kim cương. (Và tình yêu là vô giá). Cựu sinh viên có những gì để có thể nhớ mãi mà mỗi khi nhớ lại không khỏi cười mỉm khi có một mình, không khỏi cười hết cỡ khi cùng nhắc lại với các bạn cùng học. Những câu chuyện sinh viên kể không bao giờ hết, có vui, có buồn nhưng sau tất cả là niềm man mác bâng khuâng đến nao lòng khi nhớ thầy, nhớ bạn không cùng gặp mặt.
Vào độ tuổi đầu ba, đầu bốn trở đi, không tìm được nơi đâu có thể nói năng mày tao, cậu tớ, nói cười thoải mái, đồng điệu với nhau về các niềm vui và những nỗi khó nhọc của cuộc sống như khi cùng gặp gỡ với các bạn cùng học. Sau rất nhiều năm tháng vất vả, bận rộn với công việc và có lúc nghĩ rằng thật phi lý khi người khác ít bận rộn hơn mà còn nghĩ đến chuyện nọ, chuyện kia, thì đã đến ngày nhận ra rằng điều còn phi lý hơn nữa là con người bị biến thành cái máy khi chỉ biết đến công việc, và rằng có những thứ không thể nào mua được trong khi đời người quả là quá hữu hạn. Và hơn nữa, trong cuộc sống tất bật ngày nay, để tìm được sự thư giãn thì phải mất không ít tiền, cứ điểm lại các thứ giải trí lành mạnh như câu cá, bơi lội, đi dã ngoại... với các mức chi tiêu đi kèm thì thấy ngay là, dưới góc độ của kinh tế thị trường, gặp lại bạn cùng học là sự thư giãn tuyệt vời, ít tốn kém nhất.
Người ở xa về tìm lại bạn cũ
Đã lâu rồi bạn học chẳng gặp ai
Biết bao lần nhớ thầy nhớ bạn cũ
Ngày Hội trường giục gọi mọi trái tim
Rời đại học mỗi người đi mỗi ngả
Lo việc làm và tìm chỗ dung thân
Nỗi nhọc nhằn riêng ai người ấy chịu
Lòng cầu mong bạn học tốt số hơn
Ơi bạn cũ, những người bạn cùng học
Tuổi thanh xuân, mỗi người mỗi ước mơ
Ngày xa nhau nhớ bạn niềm khắc khoải
Ai là người sự đời đã trả xong.
Ngày đi học mỗi người mỗi tâm tính
Kẻ chúi đầu vào sách vở thâu đêm
Kẻ lông bông theo đuổi tình lãng mạn
Chuyện vu vơ cũng nặng mặt giận nhau
Càng tuổi tác càng trải nhiều chiêm nghiệm
Ngày tháng dài vất vả nhất đã qua
Nhìn trở lại giật mình bàng hoàng hỏi
Bạn học mình ai người vẫn khó khăn
Nhớ bạn cũ với bao niềm ưu ái
Vì chữ Tình rất rộng và rất sâu
Nơi bình lặng trong cuộc đời sóng gió
Tình bạn học của bạn và của tôi
Vì sao nhỉ chỉ cùng đường một đoạn
Mà tình thân ngày một sâu nặng thêm
Dường như thể suốt đường đời dằng dặc
Vẫn bên nhau gián đoạn lúc nào đâu?
Chuyện ngày cũ bừng lên trong kỷ niệm
Đẹp lung linh năm tháng thuở sinh viên
Niềm cảm thông dâng tràn cùng tuổi tác
Bạn học ơi, có đồng điệu nào hơn?
Bạn học hỡi, mỗi thời gian mỗi khác
Vậy mà sao ngày cũ càng thân thương
Trong tâm trí mỗi người cùng trẻ mãi
Bạn cùng ta theo suốt cuộc đời nhau
Ngày gặp mặt chia lời cùng bạn cũ
Biết nói gì về hạnh phúc giản đơn
Nhớ khắp lượt các bạn bè cùng học
Và chữ Tình chiêm nghiệm mãi cùng nhau
Bạn cùng học có quên và có nhớ
Ngày đã qua có viết lại được đâu
Niềm hạnh phúc khi bên nhau tuổi tác
Nhìn nhau bằng con mắt tuổi hoa niên.